Chiều mưa hôm đó, tôi đã vô tình thưởng thức được một “đặc sản” mà bấy lâu nay tôi cứ ngỡ chỉ có vứt đi. Hóa ra, người dân quê lại đi trước chúng tôi trong lãnh vực ẩm thực nhất là những món độc, lạ như cá lau kính hấp sả này.
Hóa ra, người dân quê lại đi trước chúng tôi trong lãnh vực ẩm thực nhất là những món ăn độc, lạ như cá lau kính hấp sả này.
Cá lau kính hấp sả
Tôi về miền Tây vào những ngày mưa gió bão bùng. Vừa ghé nhà chú Sáu, tôi gặp ngay thằng Tí- con chú cũng đi chài cá về. Thấy tôi nó mừng rỡ, vội khoe chiến lợi phẩm là những con cá lau kính mà nó vừa bắt được, con nào con nấy nặng gần 2 ký. Nó hớn hở bảo: “Lát em làm mồi cho anh lai rai với ba em nghen!”.
Tôi trố mắt ngạc nhiên, nhìn quanh trong sân, ngoài mấy con cá lau kính đang giãy đành đạch bên hiên nhà thì có món gì làm mồi nhậu đâu. Tôi hỏi lại thằng Tí: “Mồi màng gì đâu để anh làm phụ. Trời mưa gió vầy sao đi chợ được”. Nó chỉ vào mấy cá lau kính, đáp tỉnh bơ: “Đó, mồi bén đó anh!”. Tôi càng ngạc nhiên hơn vì mấy con cá xấu xí kia ở thành phố người ta chỉ nuôi làm cá cảnh chứ có ai ăn bao giờ. Đã vậy da chúng còn đen thui, thấy gớm muốn chết, làm sao mà nuốt cho trôi được. Tôi gặng hỏi thằng Tí lần nữa: “Mày… mày nói thiệt hả Tí, nhậu với mấy con cá gớm ghiếc này hả?”. Lúc ấy, chú Sáu trong nhà bước ra, vỗ vai tôi bảo: “Coi nó xấu vậy chứ ăn ghiền đó mày. Tí, con đem cá ra sau sàn nước làm đi, còn thằng Tân vào nhà thay đồ, tắm rửa cho khỏe”.
Cá lau kính cho vào nồi, chuẩn bị hấp cùng sả
Nghe chú Sáu nói tôi bán tín bán nghi. Tôi nhìn quanh, thấy bên hàng rào có cây cóc đang ra trái. Tôi thầm nghĩ: “Có mấy trái cóc làm mồi nhậu được rồi. Lâu lâu nhậu chay có sao đâu”.
Tôi vào nhà tắm rửa, mặc kệ thằng Tí với mấy con cá gớm ghiếc kia. Khi tôi tắm xong, ra trước nhà nằm đu đưa trên võng đã ngửi được mùi sả thơm lừng bốc lên từ gian bếp. Lát sau, thằng Tí bưng lên nhà trên nồi cá thơm lừng. Thằng Tí dọn mâm, cẩn thận gắp con cá ra đĩa kèm theo chén muối ớt chanh cay xè, mời tôi và chú Sáu lai rai. Tôi đinh ninh mình không ăn được món này nên vịn cớ thèm đồ chua ra sân hái mấy trái cóc non làm mồi nhậu. Khi tôi quay trở vô, đã thấy trong chén có những miếng thịt cá trắng phau, trông thật bắt mắt. Chú Sáu mời tôi: “Thử đi Tân, xem có ngon không?”. Tôi lắc đầu ngoầy ngoậy: “Chắc con thua món này chú ơi!”. Nhưng trước lời mời nhiệt tình của chú Sáu và thằng Tí, tôi không thể từ chối, thử ăn một lần xem sao.
Tôi gắp miếng cá chấm vào chén muối ớt và đưa lên miệng nhai. Chao ôi, thịt cá dai và ngọt lịm, giống như thịt loài cá tắc kè mà tôi từng được ăn ở Long Hải cách đây không lâu. Thấy tôi gật đầu khen ngon, gắp cá liên tục, chú Sáu liền bảo: “Tao đã bảo ngon mà mày không tin. Ngoài món hấp sả, cá lau kính nướng muối ớt hay nướng mọi cũng rất ngon. Mai mốt mày ghiền món này đừng nói tao tập tành à nghen!”. Chú cười, làm tôi cũng cười theo.
Cá lau kính hấp sả chấm cùng muối ớt chanh
Chiều mưa hôm đó, tôi đã vô tình thưởng thức được một “đặc sản” mà bấy lâu nay tôi cứ ngỡ chỉ có vứt đi. Hóa ra, người dân quê lại đi trước chúng tôi trong lãnh vực ẩm thực nhất là những món độc, lạ như cá lau kính hấp sả này.
Cá hấp hành gừng, chỉ nhìn thôi đã không cưỡng nổi rồi!
Ngày lạnh, được thưởng thức miếng cá hấp mềm ngọt với gừng, hành và nước tương đậm đà cùng cơm nóng thì thật…